Với cá nhân tôi, hôm nay (27/11/08) là một ngày quan trọng, vì tôi vừa mới nhận điện thoại từ Khoa trưởng Y khoa của UNSW báo tin là đơn đề bạt lên chức professor của tôi đã “successful”. Sáng nay, Hội đồng Khoa bảng (Academic Board) của UNSW họp và phê chuẩn đơn đề bạt. Có thể ngày mai hay thứ Hai thì tôi mới nhận được thư thông báo chính thức của Hiệu trưởng.
Thế là sau 8 tháng chuẩn bị đơn từ, thu thập dữ liệu, học cách trả lời phỏng vấn, phỏng vấn thử, phỏng vấn thật, nay thì giây phút “phán xét” đã đến. Thật ra thì đây không phải là một vinh dự to tát gì so với cái NHMRC Fellowship mà tôi được trao năm ngoái, nhưng chức danh professor thường được giới khoa bảng xem là một “Holy Grail”, cho nên nếu nói tôi không vui mừng thì tôi dối lòng. Tôi thật sự vui mừng, vì thấy quá trình [hãy cứ cho là] “phấn đấu” (tôi không thích chữ này!) của mình trong 28 năm qua trên xứ người đã được ghi nhận.
Tôi định viết một bài để thuật lại kinh nghiệm của mình trong quá trình đề bạt chức danh quan trọng này như thế nào cho các bạn trẻ hay các bạn đi sau học hỏi. Nhưng trước tiên, tôi phải đi tìm một chai rượu đỏ cho ngon để cùng đồng nghiệp Viện Garvan ăn mừng! :-)
NVT
Xem thêm: Những bài học qua một lần đề bạt
0 nhận xét:
Đăng nhận xét