Tôi sẽ kể bạn nghe về một trong những bãi biển đẹp nhất Việt Nam. Ở nơi ấy, nước biển thì xanh quá, bờ cát thì mịn và trắng quá, sóng vỗ rì rào ru bản tình ca của gió, núi lại kỳ vĩ và nên thơ. Ở nơi ấy, bạn không thể dậy muộn bởi làm sao bỏ qua được cái khoảnh khắc ngắm thứ bình minh đẹp đến lạ kỳ của vùng biển nằm kề bên núi, cũng không thể cầm lòng khi dạo biển dưới bóng trăng đêm.
Chuyện kể rằng, xưa nơi đây là một vùng biển vắng đầy cánh cò bay. Chiều chiều, từng đàn cò trắng chấp chới rợp trời và bay về đậu khắp làng chài. Người Pháp đến, chọn nơi đây làm khu nghỉ dưỡng và đọc trại “làng cò” thành “Lăng Cô”.
Lại có thêm một giả thuyết nữa về tên gọi của vùng biển này, nghe cũng không kém phần thuyết phục. Trước đây, làng chài có tên là An Cư, phiên âm sang tiếng Pháp là L’Anco, dần dần đọc thành Lăng Cô.
Xuất xứ tên gọi thực hư ra sao, cho đến giờ vẫn chưa thể xác định. Nhưng có một điều ai cũng công nhận: biển Lăng Cô sạch và đẹp.
Lăng Cô nằm không xa đèo Hải Vân – vốn được mệnh danh là “Việt Nam đệ nhất hùng quan”. Biển có bờ cát trắng dài thoai thoải, nước biển trong và xanh ngắt - cái màu xanh đặc biệt pha giữa sắc lam của mây trời lẫn sắc lục của núi rừng. Tắm ở đây thật thoải mái không chỉ vì cảnh đẹp, nước sạch mà còn vì có thể ra xa thoải mái - đến mấy chục mét mà nước vẫn chưa tới thắt lưng.
Sáng sớm, mây trắng từ đỉnh núi như muốn sà xuống biển, tỏa ra một làn sương hư ảo. Rồi mặt trời dần dần ló sau khe núi, rọi những tia nắng mai lung linh trên vùng biển vắng, do có cái mong manh của sương và cái thoáng rộng của núi mà tạo nên một cảnh bình minh vừa trong trẻo, vừa nồng ấm, vừa mát lạnh, vừa dịu dàng, vừa kỳ ảo lại vừa mênh mang. Đâu đó một chiếc thuyền lênh đênh trên biển, cánh chim chao nghiêng bên sườn núi, và những âm thanh sống động từ phía làng chài khiến lòng nôn nao thèm một tô cháo cá mối, bánh canh chả cua, dĩa vẹm xanh nướng… cùng bao món hải sản trứ danh khác.
Hải sản ở Lăng Cô có tiếng là ngon và rẻ - phải nói là ngon và rẻ đến mức bất ngờ. Chúng tôi gồm 4 người lớn và 2 trẻ con, ăn hải sản đến no căng bụng dù miệng vẫn thèm mà chỉ mất hơn 500.000 đồng. Hải sản ở đây có đặc điểm là không lớn lắm, nhưng thịt lại ngọt và chắc. Nếu có thời gian rỗi đi sâu vào xóm chài, có thể mua hải sản vừa đem từ ghe về với giá rất mềm.
Lăng Cô còn có một thứ đặc sản theo chân người xa xứ đi từ Nam chí Bắc: mắm sò. Bạn có thể mua mắm sò về làm quà, hoặc dùng cho gia đình trong những bữa ăn ngon. Chưa hết, do vùng này có sông núi, đầm hồ, rừng nguyên sinh… nên nếu có thời gian, bạn tha hồ khám phá. Những con suối trong góc núi cùng thác nước, bãi đá, rừng cây mang vẻ đẹp hoang sơ quyến rũ của miền sơn cước.
Một chiều tháng 9 đầy nắng và gió, về Lăng Cô tắm biển và ăn hải sản, thấy người khoan khoái và tâm hồn thư thái làm sao.
Ảnh gia đình đi chơi Lăng Cô:
9.2009
0 nhận xét:
Đăng nhận xét