Tự tình

Em sẽ đưa anh lên núi ngắm sao trời
Ta cùng thức giữa rừng thông xao xác
Nghe quả khô lăn qua đời phiêu bạt
Và bàn tay lặng lẽ nắm bàn tay.

Em sẽ đưa anh về chốn phượng bay
Ngày tháng sáu cháy rực vòm hoa đỏ
Đưa anh về những khoảng trời đầy gió
Thả ước mơ bay mãi những cánh diều.

Anh nếm vị chè dịu ngọt của tình yêu
Còn em đợi nơi con đường áo trắng
Có dòng sông soi cánh hoa thầm lặng
Có nhịp cầu bàng bạc dưới trăng non.

Em sẽ đưa anh về ngắm hoàng hôn
Ghe thuyền nhỏ chiều Tam Giang sóng vỗ
Nghe hương biển mặn nồng tan trong gió
Ráng trời chiều tha thiết gọi triều lên.

Có thể không anh, một chút nhớ rồi quên?

Nhưng nơi ấy suối rừng đang vẫy gọi
Mây trở về quấn quýt bước chân đi
Ta bên nhau giữa đỉnh trời vời vợi
Ngắm biển xa nơi gió cát thầm thì.

Mùa xuân ấy, rừng đỗ quyên thức giấc
Nẻo đường xưa xao xuyến sắc ngô đồng
Góc café say mảnh trăng khuya khoắt
Ta trở về, nghe tiếng vọng dòng sông.

Em sẽ đưa anh về biển ngắm bình minh
Nằm trên cát xem con còng đuổi gió
Ta sẽ đến, sẽ đi rồi sẽ nhớ
Mảnh đất này, lưu giữ một tình yêu.

Tặng ông xã - người yêu quý của tôi.
 
3.2009 
Share on Google Plus

About Dat le

    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét