Miền nhớ

(Thay lời bạn tôi...)
 
Bóng bay ai thả lên trời?
Tôi đan kỷ niệm một thời ấu thơ
Ai về cho gửi giấc mơ
Trăng vàng đêm vắng ngẩn ngơ thuở nào.

Em qua lối nhỏ xôn xao
Heo may vờn tóc, ngọt ngào thu rơi
Mắt nhung đăm đắm mây trời
Chìm trong lặng lẽ, mùa trôi theo mùa.

Chiều nay trời lại đổ mưa
Lòng quay quắt nhớ ngày xưa tan trường
Tương tư khắc chữ lên tường
Nhớ thương rải khắp nẻo đường em qua.

Thu neo quãng vắng la đà
Ngày xưa còn bé ta là của nhau
Ngây thơ nào biết gì đâu
Bây giờ mới thấy thẳm sâu là tình.

Đêm nay còn lại một mình
Mới hay ta đã vô tình lãng quên
Bên trời trăng khuyết vừa lên
Mối tình không thể gọi tên quay về

Tan trong ảo ảnh tóc thề
Giật mình tỉnh giấc, cơn mê qua rồi
Sao rơi lặng lẽ bên trời
Em là kỷ niệm, nghẹn lời nhớ thương.

Sài Gòn, mùa xuân 2008
Share on Google Plus

About Dat le

    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét