Chẳng may thùng bị nứt
Nước từ từ chảy ra
Thế là cô buồn bực.
Thùng nước bèn khuyên nhủ:
“Cô bé ơi lo gì
Hãy lấy nhiều hạt giống
Rải đầy trên đường đi.
Rồi một thời gian nữa
Cây từ từ nhú ra
Nhờ nước thùng chảy xuống
Mà ra lá, trổ hoa.
Cuộc sống là thế đó
Có muôn vàn khó khăn
Thế nhưng cô hãy nhớ
Đừng bao giờ bi quan.
Biết tận dụng vết nứt
Lối đi đầy hoa tươi
Biết xua tan buồn bực
Cô sẽ thêm yêu đời.”
0 nhận xét:
Đăng nhận xét