Hôm nay đọc báo thấy xứ Bắc đang vào mùa hoa cải, rực rỡ những cánh đồng vàng, bỗng thấy lòng xôn xao. Chợt nhớ năm ngoái cả gia đình về nội vào dịp đông xuân, tiết trời se lạnh, hoa cải cũng nở vàng dọc các triền sông, ruộng lúa..., và cả một loài hoa khác nữa cũng nở vàng như thế, chân quê hơn và chẳng mấy ai nhắc tới - hoa thì là.
Thì là nở muộn hơn hoa cải, khi trời đã qua đi những ngày đông rét buốt và ủ ê dẫu chưa kịp nắng và vẫn còn làn sương lạnh bao trùm mỗi buổi sớm mai cùng những cơn mưa bụi đầu xuân lất phất. Đi giữ vườn quê, nhìn những chùm hoa nhỏ bé lóng lánh bụi mưa, cảm giác thanh bình cứ thế ùa về, lâng lâng và dịu nhẹ.
Thì là nấu riêu cá chép, khi vừa sôi bỏ nắm rau vào thì dậy mùi thơm lắm. Hoa thì là nở cả vườn như hoa dại, nhưng hoa cũng thật xinh, như một cô thôn nữ đang độ tuổi xuân, bình dị là thế nhưng cũng khiến người ta ngỡ ngàng. Con gái hồn nhiên bảo: "Mẹ ơi, ở quê hoa rau cũng đẹp". Ừ, hoa rau. Ở quê mấy ai trồng hoa cảnh, chỉ toàn là hoa rau thôi, nên cái đẹp cũng tự nhiên gần gũi lắm - vừa là cái tinh khiết của đất trời vừa chân chất hồn quê.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét